Dù sao, cuộc sống của người dân phần lớn vẫn tiếp diễn. Người dân địa phương dùng bữa trong các nhà hàng và cửa hàng vẫn mở, trong khi cảnh sát ở trung tâm thành phố tập trung vào việc điều khiển giao thông tại bùng binh thay vì tham gia hoạt động tìm kiếm cứu nạn.
Là một trong những thanh niên của hai huyện Cần Giuộc, Cần Đước, học ngành y làm việc Bệnh viện Dân y tỉnh Gò Công trước và sau hòa bình, tôi qua lại con phà hàng ngàn lần, chứng kiến những chuyện buồn, chuyện vui trên bến, dưới phà. Khi qua lại đầu tiên với những chú 9 Lắm, chú 2 Răng. Chú 3 Châu nay đã đi xa… thế hệ sau nữa là em, các cháu Trung, Thượng, Khanh.... Nhớ lại những kỷ niệm khó quên khi đã bốn mươi năm qua lại nơi này. Khi vừa hòa bình, cuộc sống khó khăn, thuốc men cho người bệnh rất hiếm, có bệnh rất khó mua được thuốc điều trị dù có tiền. Một hôm trễ phà mình ghé vào một quán nước ngồi chờ thấy một ông cụ đang thở hổn hển, co kéo lồng ngực ông lập cập vấn một điếu thuốc lá, rít một hơi rồi lấy cái khăn trùm đầu mặt thả khói hít vô ra, vài ba hơi ông tạm khỏe ra, mặt mày toát mồ hôi. Mình hỏi: “Cụ bị bệnh hen phế quản, đang lên cơn sao không uống thuốc mà hút cái gì vậy?”. Ông trả lời: "Tui bị bệnh suyển kinh niên, thuốc bây giờ mua không được, người ta bày tui hút lá cà độc dược phơi khô cũng hạ được cơn suyển”. Mình biết trong lá cà độc dược có tác dụng dược lý chủ yếu là do các ancaloit: làm giãn phế quản, nhưng rất nguy hiểm vì độc tố rất cao, tác dụng phụ rất nhiều. Người bệnh thiếu thuốc khổ quá đi. Hai tuần sau có dịp đi ngang nhà ông, dù phà gần chạy mình tranh thủ ghé vào gặp ông gửi cho ông một hộp thuốc 20 viên công dụng điều trị cắt cơn hen, thuốc mua rất rẻ bên trong, ngoài chợ đen là quá mắc. Mắt ông sáng rực lên, tay run run cầm hộp thuốc (mấy mươi năm sau mình vẫn nhớ hình ảnh ấy) ông mừng quá vì đây là thuốc hiếm khó mua, ông hỏi tiền để hoàn lại, mình nói tặng ông đó rồi quay đi kịp chuyến phà. Từ đó mỗi lần về là tặng thuốc cho ông, ông không còn hút lá cà độc dược nữa… Qua lại quen ông, con cháu ông xem mình như người nhà thân thuộc, đám cưới, giỗ đều có mình, vài năm sau ông mất…
Đặc trưng của đồng bào Khmer là sống quây quần, gắn kết nhau trong các phum, sóc (như thôn xóm của người Việt). Nơi chúng tôi đến là Sóc Ruộng (thuộc huyện Trà Cú) khá xa trung tâm Trà Vinh. Gọi Sóc Ruộng vì đây là nơi bà con chuyên làm nông. Ruộng bạt ngàn. Từ đường lớn, phóng mắt sang hai bên đường là những cánh đồng ruộng lúa hút chân trời. Tôi có chút tiếc nuối khi mình không thể đến Trà Vinh sớm hơn, khi chưa vào mùa gặt. Nếu đi sớm, các con tôi đã có dịp tận mắt chiêm ngưỡng những cánh đồng lúa trĩu hạt vàng ươm. Nhưng dù chỉ còn là những cánh đồng trống trơ gốc rạ, với những đứa trẻ Sài Gòn vẫn là điều khiến chúng xuýt xoa không ngớt suốt chuyến đi.
Trước khi tạm biệt người phụ nữ lớn tuổi, Robin cảm ơn và lấy một ít tiền chia sẻ với bà. Đây là tiền mà cậu đã được mọi người cho làm lộ phí trước đó.
Dự án tại Cocobay Đà Nẵng ghi ấn lịch sử trên thị trường condotel
Ngoài việc uống nhiều nước, cô còn có thói quen uống nước chanh để thúc đẩy quá trình trao đổi chất. Tuy nhiên, tính axit của chanh sẽ luôn gây kích thích thực quản, vì vậy không nên uống khi bụng đói.
4.96GB
Xem1.75B
Xem246.82MB
Xem95.64MB
Xem2.29GB
Xem933.65MB
Xem56.1822.42MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
số đề gan khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
886đá gà trực tuyến
2025-08-08 09:35:12 eu9 casino
4778xbet app
2025-08-08 09:35:12 phim bong toi ruc ro tap 33
633cược đội vô địch ngoại hạng anh
2025-08-08 09:35:12 Khuyến nghị
700MG Wanda Gold Blast bắn cá
2025-08-08 09:35:12 Khuyến nghị